OF LIGHT AND LINGER: DU QUANG I WIKING SALON
Xuyên suốt chiều dài lịch sử mỹ thuật, ánh sáng chưa bao giờ chỉ giữ vai trò như một kỹ thuật tạo hình trong khuôn khổ của chủ nghĩa hiện thực. Vai trò của ánh sáng luôn vượt ra ngoài chức năng mô tả — nó là ngôn ngữ thị giác mang theo cảm xúc, ý niệm và chiều sâu nội tâm. Ánh sáng không đơn thuần dùng để “chiếu rọi” hay “che lắp” vật thể hay tạo chiều sâu không gian, mà chính bản thân nó là một chủ thể, một sự hiện diện mang tính biểu tượng và gợi mở. Có khi ánh sáng hiện lên nhẹ tênh như sương sớm, có khi rực rỡ như một khoảnh khắc mặc khải, và cũng có lúc lặng lẽ như ánh tà dương báo hiệu thời gian trôi. Trong hành trình ấy, ánh sáng được sử dụng như một chất dẫn, thứ làm nên nhịp điệu của tác phẩm và dường như có ma lực gắn kết rung cảm thị giác và tâm hồn của người nắm giữ.
Trưng bày lần này quy tụ những nghệ sĩ xem ánh sáng như một diễn ngôn độc lập, một chủ thể mang khả năng biểu đạt nội tâm và triết lý thẩm mỹ. Ánh sáng trong tác phẩm của họ không nhằm tái hiện hiện thực mà để gợi lên cảm giác, để mở ra một không gian mơ hồ giữa cái thấy được và cái cảm nhận được. Việc “nán lại” với ánh sáng cũng là nán lại với một khoảnh khắc chóng vánh. Ánh sáng xuất hiện và tan biến qua các khoảnh khắc, nó không bao giờ đứng yên mà luôn dịch chuyển. Chính vì thế, các tác phẩm trong triển lãm này yêu cầu chúng ta phải nán lại ít nhiều, quan sát cách ánh sáng lướt qua, kéo giãn và thu mình. Ta có thể coi ánh sáng như một ngôn ngữ trừu tượng, một phương tiện giúp khám phá các cung bậc cảm xúc, từ nét dịu dàng, tính phù du hay một sự mất mát mơ màng nào đó được ẩn dấu trong từng tác phẩm.